Ông BẢO MINH là người con hiếu thảo và lúc còn nhỏ chăm học.
Ngày chú VĨNH QUANG và các ông hàng chữ BỬU đưa được ngôi mộ Đức Ông từ Bến Than về núi Ngự Bình, ông đứng trước ngôi mộ mà đau xót: ngôi mộ của một vị hoàng tử mang tước vị Quận Vương nay chỉ còn là một nấm đất với tấm bia bằng đá xanh khắc chữ Hán. Ông đã nguyện cố gắng ăn học thành tài, mong được làm nở mặt ông cha con nhà hoàng tộc, nếu đời này chưa được thì các đời sau tiếp nối. Ông tốt nghiệp thủ khoa văn bằng kỹ sư năm 1968 và trước 1975, làm Phó Ty Thủy Lâm TP Huế.
Bà ĐỖ THỊ ĐÀI là một người đàn bà hiền hậu, biết ăn ở với bà con thân thuộc không mất lòng ai. Suốt cuộc đời – cũng như bà mẹ chồng – không nghĩ gì đến bản thân mà chỉ biết hy sinh lo liệu cho chồng con.
Sau 75, gia đình rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Hai vợ chồng phải cố gắng làm lụng vất vả để nuôi nấng bầy con thơ dại. Tuy cuộc sống rất nghèo khổ nhưng Ông vẫn rất chú trọng đến việc gìn giữ gia phong con nhà hoàng tộc, hết lòng lo lắng dạy dỗ con cái nên người. Các đứa con có học hành và đổ đạt, tuy kết quả đó so với trong xã hội thì cũng chỉ ở mức bình thường, nhưng với hoàn cảnh nhiều khó khăn của hai ông bà, thì cũng đã là đáng quý; và chắc chắn cũng chỉ là nhờ ở phước đức của ông cha để lại mới có được như vậy.
Ông bà BẢO MINH và các con hiện sinh sống ở Quận 3 – TP Hồ Chí Minh.